watch sexy videos at nza-vids!
Về trang chủ: Truyện Sex 2016
Hồi 18: Tâm sự người cha
“@#$%^&*”
“*&^%$#@!”
“Kétt…t…t..”
“Cái gì thế?Vừa về nhà đã nghe tiếng cãi nhau.” Tôi làu bàu.
Hai chúng nó tự dưng yên lặng trong giây lát rồi la to:
“Ha ha,hàng về,hàng về…”
“Hàng gì?Chúng bây lảm nhảm cái gì vậy?” tôi ngạc nhiên.
“Thuốc chứ gì,còn thuốc không?Cho xin vài điếu.”
“Má,tưởng khỉ gì.Chỉ được cái trấn lột là giỏi.” tôi ném gói thuốc về phía 2 thằng nó.
Chúng nó bắt lấy,châm lửa rồi ngồi đó từ từ nhả khói,làm ra vẻ sung sướng lắm.
“Mà sao bọn bây vã thế?Rồi tại sao mới sáng sớm mà cãi nhau om sòm…”
“Mày hỏi thằng MC này nè…” OD bực dọc.
“Sao?”
“Mẹ nó,hôm qua đã bảo đi chợ thì nhớ mua giùm thuốc hộ cái.Vậy mà cũng quên.”
“Thì tao mua đồ ăn nhiều nên quên,vậy mà nó cứ sồn sồn lên,từ hôm qua đến giờ,mỗi lần nó lên cơn thèm là chửi…”
“Chưa hết.Mấy ngày mày đi,không ai nấu cơm,nó tự nhiên nổi hứng.Đã bảo cứ trứng chiên với canh nước biển là được,bày đặt vỗ ngực tự tin,nói là mới học được trên mạng mấy món mới,tay nghề lên lắm.Rốt cuộc toàn nấu ra mấy món như thức ăn cho chó vậy,còn bắt tao phải ăn hết nữa.”
“Thế thôi nhịn đi,từ nay bố đíu thèm nấu nữa.” thằng MC gắt lên.
“Thôi con van hai bố,yên lặng hút thuốc giùm,mới đi xa về mệt lại nghe hai bố tra tấn.”
“………………”
“……………..”
Tôi ngồi phịch xuống ghế.
“OD,đưa tao điếu thuốc.”
“Này,bắt lấy…..Mà sao rồi?Đi qua đó sao?”
“Cũng bình thường,chẳng sao cả.À,tao có mua cho 2 thằng bây 2 cái ống tẩu bằng sứ với gói thuốc lá sợi.Làm ơn sau này bớt trấn lột tao giùm.” Tôi mở ba lô đưa cho chúng nó.
“Hay hay…..Để thử xem….”
“Ê,mấy bữa mày đi,cục nước đá có qua tìm vài lần.Bọn tao nói không biết mày đi đâu.Mà nhìn nó buồn lắm…..”
“Ừ….”
Nhìn vào góc nhà,thấy chiếc dép sau cái lần đi biển với em,tôi phì cười.Chắc giờ cô mèo con của tôi đang tức giận lắm.Tưởng tượng ra khuôn mặt em lúc này,tôi cảm thấy nhớ em hơn bao giờ hết.Tôi vội đứng dậy,bước ra cửa.
“Mới về mà đi đâu thế?” thằng OD hỏi trong lúc vẫn còn loay hoay với cái ống tẩu.
“Đi có chút việc.”
“Không ăn cơm à?Tao sắp nấu cơm rồi.” thằng MC gọi với theo.
“Thôi,bọn bây ăn đi.Animal food tao không ăn được.”
“Mày……..”
“Ha ha ha….”
…………………………..
Tới trước nhà em,tôi nhấn chuông cửa…
“Cậu tìm ai?”
Một người đàn bà khá lớn tuổi hé cửa hỏi tôi.
“Dạ,có Tiểu Vỹ ở nhà không ạ?”
“Cậu vào đi.Ông chủ,có bạn cô hai tìm.”
Tôi bước vào nhà thì bắt gặp 1 người đàn ông ngồi trên ghế sa lông đang pha trà.Đầu ông đã 2 thứ tóc,gương mặt hiền lành.Nhẽ nhấc cặp kính trắng,nhìn tôi môt lúc ông nói:
“Cậu ngồi đi.”
“Dạ.”
Tôi từ tốn ngồi xuống.
“Tôi là bố của Tiểu Vỹ.Cậu là gì của nó?”
“Dạ,là bạn.”
Đôi mắt ông như đang dò xét tôi.
“Chỉ là bạn thôi sao?”
“Dạ….”
Ông lẳng lặng tiếp tục công việc...Đây là lần đầu tiên tôi tận mắt chứng kiến từng bước trong công đoạn pha trà.Dù ngày xưa khu phố tôi ở cũng nhiều bậc lão làng có sở thích này nhưng lúc đó còn nhỏ,chỉ lo tung tăng chạy nhảy nên tôi nào có rảnh để xem.Nó thật cầu kì và phức tạp,đòi hỏi sự tỉ mĩ từng chút,nếu là mình thì tôi nghĩ không có đủ kiên nhẫn để làm.
“Mời cậu uống trà.” Ông từ tốn đặt chén trà lên miếng lót nhỏ làm bằng gỗ rồi nói.
“Dạ,cháu cám ơn.”
Tôi đưa tay nâng chén trà rồi đưa lên miệng,từ từ uống.
“Cậu tên gì?”
“Dạ,Tử Lãng.”
“Người Hoa?Cậu là đồng liêu với tôi à?”
“Dạ không,cháu lớn lên ở Việt Nam,Ông bà ngoại cháu là người Quảng Đông.”
“Ừm,cậu thấy trà tôi pha thế nào?”
Ông khẽ gật đầu rồi,nhìn tôi với ánh mắt hiền hậu,trông ông cứ như bố tôi ngày xưa vậy,luôn từ tốn mà cũng thật nghiêm nghị.
“Dạ,không uống trà nhiếu nhưng cháu thấy là ngon lắm ạ.”
“Pha trà cũng như cuộc sống vậy,nếu nôn nóng thì sẽ không ngon.” Ông trầm tư nói.
Tôi đang không hiểu ông có ý gì,thì ông lại hỏi:
“Cậu thấy con gái tôi thế nào?”
“Dạ,cô ấy rất đẹp ạ….” Tôi ngập ngừng
“Ý tôi là nó chưa từng lạnh nhạt với cậu sao?”
“Dạ…lúc mới gặp,cô ấy khó gần lắm,nhưng dần dần thì cũng bớt.”
“Lúc trước nó không như vậy đâu….”
Ông nhấp 1 ngụm trà rồi tiếp lời……
“Hồi đó,nó là 1 con bé hiếu động,hay cười,tính tình lại thông minh lanh lợi nên ai cũng quý.Nó đi học được nhiều thầy cô,bạn bè quý mến lắm…”
Em đã từng như vậy sao?Tôi thầm nghĩ.
“Tại tôi,tôi đã làm nó trở nên như bây giờ…Tôi tự hào mình hiểu biết nhiều về trà đạo,đưa ra đạo lý nói với người ta.Vậy mà bản thân tôi vẫn còn ngu muội.Tôi không biết là một hộp trà ngon,một bộ ấm đắt tiền thì dễ kiếm nhưng tâm hồn thư thái thì không dễ chút nào….” Mặt ông buồn bã.
“Gia đình của tôi ngày xưa rất êm ấm hạnh phúc,vợ hiền con ngoan.Mẹ của con bé là 1 người phụ nữ suốt đời lo cho chồng con.Bà ấy đã lặng lặng hi sinh biết bao nhiêu cho cái nhà này,để tôi an tâm lập nghiệp.Thế mà chình tay tôi lại phá nát tất cả.Đàn ông đúng là không biết đủ,tôi có tiền rồi thì ra ngoài ăn chơi,cặp kè với mấy cô nhân tình trẻ đẹp,quên mất người vợ đồng cam cộng khổ với mình.
Năm Tiểu Vỹ lên 16,tôi nhớ như in cái ngày đó.Trên đường đón con bé tan học,mẹ nó bắt gặp tôi đang âu yếm với tình nhân,có lẽ vì quá sốc,bà lái xe vượt đèn đỏ đúng lúc có 1 chiếc xe tải đi qua.Tai nạn đó cướp mất người vợ yêu của tôi,người mẹ hiền của con bé.
Từ đó nó trở nên lầm lì,lạnh nhạt,ai hỏi gì cũng không nói,xa lánh tất cả mọi người.Mặc cho tôi dùng bao nhiêu cách,từ xin lỗi đến nuông chiều,nó vẫn không tha thứ cho tôi.Rồi lúc nó đủ tuổi,nó suốt ngày đi uống rượu,nhiều lúc nó trở về nhà mà nồng nặc hơi men,tôi thấy lòng mình đau xót.Vợ tôi mất,con gái là người thân duy nhất của tôi,là tất cả cuộc sống của tôi.Vậy mà nó coi tôi như kẻ thù,đó là quả báo.Suốt bao nhiêu năm nay,tôi chưa từng được uống 1 chén trà ngon đúng nghĩa…Quả báo mà….”
Từ đôi mắt đã in hằng vết nhăn năm tháng của ông,nước mắt từ từ tuôn rơi.Ông cởi kính rồi ôm lấy mặt khóc như một đứa trẻ.Tôi đặt tay lên đôi vai đang run của ông,an ủi:
“Bác đừng buồn.Ai cũng phạm sai lầm mà,quan trọng là biết nhận ra điều đó.Cháu tin có ngày cô ấy cũng hiểu cho bác.”
Ông lau đi những giọt nước mắt rồi nhìn tôi:
“Cậu biết không?Bắt đầu từ năm trước,tôi thấy nó thỉnh thoảng hay cười một mình,tôi không biết chuyện gì.Rồi cái hôm đầu tiên mà nó đi không về nhà,cả đêm tôi không ngủ,chờ cửa nó.Đến sáng tôi thấy câu cõng nó về,giày dép túi xách của nó đâu mất hết,lại còn bị trật chân.Lúc đó tôi muốn chạy ra mắng cậu 1 trận.Bất chợt tôi khựng lại khi nhìn thấy con bé mang 1 chiếc dép,khập khiễng bước vào nhà,miệng nở 1 nụ cười rất tươi,y như hồi mẹ nó còn vậy.Sau đó,tôi bắt gặp lâu lâu nó hay cầm chiếc dép đó,cười một mình.Tôi biết nó đang hạnh phúc,lòng tôi như thấy thanh thản hơn nhiều lắm.”
Đó là cái hôm mà chúng tôi ra biển gặp sao băng,rồi cùng ngắm mặt trời mọc,hôm ấy em trật chân,rồi nằng nặc đòi tôi đưa cho chiếc dép của mình.Lúc này tôi cảm thấy thương em nhiều quá,tôi cũng hiểu tại sao nụ cười của em nhiều khi lại chất chứa nổi buồn….Tôi nghiệp mèo con của tôi….
“Tôi biết nó thương cậu nhiều lắm.Mấy hôm nay nó tự dưng đóng cửa phòng,không chịu gặp ai,cứ ngồi khóc một mình.Tuy không biết cậu với nó có chuyện gì,nhưng đời này tôi không mong gì nữa,tuổi đã cao,chỉ hi vọng con bé tìm được hạnh phúc.Mong cậu hiểu cho ông già này,đối xử với con gái tôi thật tốt,để sau này xuống dưới gặp lại mẹ nó tôi được bà tha thứ.”
“Bác yên tâm,cháu sẽ không để cho cô ấy chịu thêm một nỗi đau nào nữa đâu.Cháu sẽ chăm sóc,bảo vệ cho cô ấy.”
“Cám ơn cậu nhiều lắm.”
Ông run run xiết chặt lấy tay tôi,ánh mắt chất chứa niềm hạnh phúc.
……………………………………
Trả lời kèm theo trích dẫn
01-23-2011, 12:28 AM# 38
ChiLong
Còn trinh
Ngày gia nhập: Jan 2011
Bài gửi: 82
Chân thành cám ơn các bạn đã ủng hộ mình.
Trích dẫn:
Nguyên văn bởimr_đắp_chiếu Xem Bài gửi
thank alan. thực sự mình rất thich chuyện của bạn. theo mình là hay nhất trong box truyện.
Yesterday hấp dẫn về nội dung và cách dẫn truyện tự nhiên của sm.
truyện xưa... lời văn trau chuốt nhưng cách hàng văn lại hơi dài dòng.hấp dẫn về cách yêu hết mình của bác sexlx
Còn Truyện Không Tên của bạn giống như 1 bộ phim vậy.đan xen quá khứ và hiện tại.lời văn trau chuốt và súc tích.nội dung đa dạng hấp dẫn, phản ánh nhiều mảng màu cuộc sống.đặc biệt là tình bạn của bác nữa.
Chúc bác sức khỏe và đừng bỏ lỡ nửa chừng.
Gần tết Nguyên Đán rồi, không biết bác có về VN ăn tết không ta.Hay ăn tết với mèo con.Mình mới lần đầu viết,cám ơn bạn đã không chê,tết này mình không về được,bên này vẫn phải đi làm =(
Trích dẫn:
Nguyên văn bởileecamel Xem Bài gửi
ôi, xúc động quá đi mất....mong là kết cục đẹp...
Thanks Chilong....Đẹp hay không cả mình còn chưa biết nữa =(
Trích dẫn:
Nguyên văn bởihoangbking Xem Bài gửi
Cuộc đời có nhiều thăng trằm trong cuộc sống , khi mất đi người mình yêu thì sẽ có 1 nguời nào đó đến với mình , bạn và mình đều có chung 1 điểm đó là được và mất . Mất đi người mình yêu thương nhưng mình tìm lại được những người luôn bạn bên cạnh , thời gian sẽ làm phai mờ đi tất cả , nhưng cũng chỉ 1 phần nào đó trong quá khứ của mình và còn những ký ức và kỷ niệm đẹp vẫn theo mình đến tận mai sau . Thanks chap mới của ChiLong nhé ! chúc bạn sống vui và hạnh phúcCó lẽ bạn nói đúng,cám ơn bạn đã chia xẻ cảm xúc với mình
Trả lời kèm theo trích dẫn
01-23-2011, 12:33 AM# 39
ChiLong
Còn trinh
Ngày gia nhập: Jan 2011
Bài gửi: 82
Trích dẫn:
Nguyên văn bởiXZPro Xem Bài gửi
"Tai sai...co phai a da co nguoi # roi phaj k???" doc den day tu nhien thay bun buc,mun cam cai dt wang ra ngoaj duong ge
@ChiLong:ket thuc khong nhu m mong muon hjzz
@Mob:m dag onl bang dt nen k type tieng viet co dau dc...mog thog cam heng
onl bằng đt viết không dấu tôi tha,nhưng tiếng Việt không có kiểu chữ này,lần sau mà còn viết kiểu này nữa thì đừng trách tôiđời nhiều khi không được như mình mong muốn,mình cũng buồn lắm.
Trích dẫn:
Nguyên văn bởitienga223 Xem Bài gửi
Đọc xong mới hiểu hết được nỗi lòng Alan nhỉ?
Thanks you.Thanks anh,mấy hôm nay em bận vãi.Toàn tranh thủ viết rồi post thôi,không nc được với anh =(
Trả lời kèm theo trích dẫn
01-23-2011, 12:47 AM# 40
mrooc
Đại Gia Lầu Xanh
Ngày gia nhập: Apr 2010
Nơi cư ngụ: ville de côtière
Bài gửi: 726
Thức khuya thế em. Giờ ở VN là gần 1h sáng rùi. Trong truyện của chú có ấn chứa nhiều bài học trong cuộc sống lắm, rất đáng để đọc, để suy ngẫm. Thanks
__________________
Trích dẫn:
“Lawnj”
Trả lời kèm theo trích dẫn
01-23-2011, 02:40 AM# 41
InTheEnd
Đại Gia Lầu Xanh
Avatar của InTheEnd
Ngày gia nhập: Feb 2010
Nơi cư ngụ: dzú mấy e massage
Bài gửi: 705
Thx bạn. Mới tới trang 3 thôi phải ngủ rồiCố gắng viết hết nhé bạn đừng bỏ a e ở topic ngồi hóng bạn
@tienga: có truyện hay dzậy mà hok dám hú thằng e 1 tiếng j hết
__________________
xóm nhà lá
Trả lời kèm theo trích dẫn
01-23-2011, 08:04 AM# 42
MaMa Tổng Quản
Dân Chơi Thứ Thiệt
Ngày gia nhập: Jul 2010
Nơi cư ngụ: Box Truyện Người Lớn
Bài gửi: 314
Trích dẫn:
Nguyên văn bởiInTheEnd Xem Bài gửi
Thx bạn. Mới tới trang 3 thôi phải ngủ rồiCố gắng viết hết nhé bạn đừng bỏ a e ở topic ngồi hóng bạn
@tienga: có truyện hay dzậy mà hok dám hú thằng e 1 tiếng j hếtVào cuộc họp a nói ầm ĩ lên luôn mà lo tám không à thằng quỉ.
Trích dẫn:
Nguyên văn bởiChiLong Xem Bài gửi
đời nhiều khi không được như mình mong muốn,mình cũng buồn lắm.
Thanks anh,mấy hôm nay em bận vãi.Toàn tranh thủ viết rồi post thôi,không nc được với anh =(Em còn phải làm việc nữa mà,không sao đâu lệch múi giờ nên khó khăn chút,có duyên thì mình sẽ gặp thôi em ạ.
__________________
[ảnh] Đến Box Truyện ==> Topic Thơ.
Trả lời kèm theo trích dẫn
01-23-2011, 09:48 AM# 43
ChiLong
Còn trinh
Ngày gia nhập: Jan 2011
Bài gửi: 82
Hồi 19: Anh yêu em.
“Cộc…cộc…” tôi gõ cửa phòng em.
“Con không ăn cơm đâu dì Lệ.” giọng nói mà mấy ngày nay tôi không nghe được vang lên.
“Cộc…cộc…”
“Không ăn đâu mà.”
“Alan đây mèo con.Mở cửa đi.”
Sau một lúc im lặng,em lên tiếng:
“Cửa không khóa.”
Tôi xoay tay cầm bước vào.Em đang ngồi ôm gối trên giường,nhìn em thật tiều tụy,hai quầng mắt sưng to vì khóc nhiều và không ngủ,đầu tóc rối bời.Sao lại ra nông nỗi này thế em…..
“Véo…” em ném cái gối bay về phía tôi.,sau đó là cái điện thoại,may mà tôi né được.
“Em làm gì vậy?”
“Anh đến làm gì?Nửa tháng nay anh chết ở đâu thế?Tôi gọi điện không được,qua nhà tìm thì bạn anh không biết anh đi đâu.Tôi lo cho anh lắm,anh biết không?Lo đế phát điên lên.Đồ tồi.Anh đi về đi…..”
Em hét lớn rồi ôm mặt khóc…..
Tôi từ từ tiến đến gần,ôm em vào lòng.
“Ngoan,đừng khóc nữa.”
“Buông tôi ra,anh đi về đi.Cần thì mới gọi,không cần thì đuổi đi sao?Anh coi tôi là gì chứ?Buông ra...”
Em đánh thùm thụp vào người tôi trong lúc vẫn khóc rấm rức.Tôi cứ ôm chặt không buông.Hình như người em như gầy hơn.Tội nghiệp em,chắc tại bỏ ăn đây mà.Tôi đã từng nói gì?Tôi hứa với bản thân sẽ không để em khóc nữa.Giờ đây thì sao,anh vô dụng quá,bất lực quá,phải không em?Anh xin lỗi,xin lỗi em nhiều lắm,từ nay anh sẽ không như vậy nữa đâu
.Em không đánh nữa mà gục đầu vào vai tôi,khóc to hơn,em nức nở:
“Anh….là….đồ tồi.Sao không….đi luôn đi.”
“Ừ,anh là đồ tồi.Nhưng anh đã về và không đi nữa đâu.”
Tôi ôm lấy khuôn mặt em,tóc em dính bết vào má,tôi đưa tay gạt đi nước mắt rồi vén tóc em sang một bên.
“Đầu tóc bù xù,trông xấu quá.”
“Kệ tôi….” Em vẫn còn thút thít.
“Thôi đừng mít ướt nữa.Còn giận không?Anh cho em đánh nhé.”
Tôi cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của em,đưa lên vỗ vào mặt mình.
“Đánh đi.Đánh xong đừng giận nữa nhé.Thương lắm…”
Em không đánh mà dùng tay vuốt nhẹ lên mặt tôi một cách dịu dàng.Khẽ hôn lên tóc em,tôi ngửi thấy mùi thơm thoang thỏang quen thuộc.Tôi nâng cằm em lên,đặt lên môi em môt nụ hôn da diết,em cũng đáp lại,lưỡi hai đứa quyện vào nhau càng lúc càng cuồng nhiệt.Có lẽ vì xa cách lâu ngày nên ai cũng không muốn rời nhau.Cả hai cùng say sưa cho thỏa niềm mong nhớ.Sau một hồi lâu chúng tôi mới tách nhau ra.
Đưa tay vuốt tóc tôi,em thì thầm:
“Sau này không được thế nữa nhé.Đi đâu cũng được,nói với em một tiếng thôi.”
“Ừ.Anh hứa.”
“Mấy ngày nay anh đi đâu?”
“Anh…về thăm gia đình.”
Xin lỗi,anh không muốn nói dối với em đâu.Nhưng làm sao anh nói với em rằng anh đi gặp người con gái khác được.Nếu biết,em sẽ lại khóc nữa mất.Từ nay anh muốn em chỉ có niềm vui và nụ cười mà thôi.
“Còn giận anh không?”
“Còn chứ sao không?Lúc đầu,em định từ nay không thèm gặp anh nũa.”
“Vậy sao cho anh vào phòng?” tôi cười.
“Không cho,lỡ…anh đi luôn…thì biết làm sao?” Em đan những ngón tay vào nhau,khuôn mặt đỏ bừng,lộ vẻ thẹn thùng.
Làm sao anh bỏ đi được,em ngốc.
Nắm chặt lấy tay em,nhìn vào đôi mắt vẫn còn sưng đỏ,tôi nói:
“Tiff,hãy làm người con gái của anh nhé.Thật lòng anh rất yêu em.Đồng ý với anh nhé.”
Tôi thấy mình đang run,tim đập mạnh rộn ràng,y như 1 thằng con trai lần đầu tiên tỏ tình vậy.Từ sau khi Tiểu Lợi ra đi,tôi không nhớ mình đã nói những câu tỏ tình này bao nhiêu lần,với bao nhiêu người.Dần dần tôi cảm thấy nó thật tẻ nhạt,tiếng yêu phát ra từ miệng tôi sao mà dễ dàng quá.Nhưng lần này thì khác,tôi nói với em bằng cả trái tim chân thành.Tôi thật sự rất yêu em,tôi muốn em là của mình,chính thức làm người con gái của tôi chứ không phải mập mờ như trước giờ nữa.Tôi vẫn nhìn em mong chờ,lòng hồi hộp….
Em mỉm cười rồi gật đầu.Trong giây phút đó,tôi vui sướng tột cùng,cả người lâng lâng như được bay lên mây,tôi nhảy lên la lớn.
“Anh làm gì vậy?Ngồi xuống đi,tự nhiên nhảy lên thế.” Em khúc khích cười.
Tôi cúi xuống bồng em lên trong vòng tay,rồi xoay vòng vòng.
“Ha ha,có nghe không,em đã đồng ý với tôi rồi.”
“Thả em xuống.Thả xuống mau lên.” Em cười thật tươi,nụ cười rạng rỡ hạnh phúc,hai má em ửng hồng như đóa hoa e thẹn.
“Tiffany,anh yêu em.” Tôi hôn lên trán em.
“Em…cũng yêu anh.” Em thỏ thẻ đáp lại.
“Sao?Nghe không rõ?” Tôi vờ như không nghe thấy.
“Em…yêu….anh.” Em lập lại.
“Vẫn không nghe.”
“Đồ quỷ,giả bộ hả?Không nghe thì thôi.” Em véo mũi tôi 1 cái.
“Dám đánh anh à?Cho đi tàu bay tiếp này.”
Tôi lại nâng em lên cao,hai tay đung đưa,giống như đang ru em bé ngủ vậy.
“Hi hi…thả xuống đi mà……Á á….”
“không thả.Ha ha…”
..............................
Tôi nhận ra 1 điều,từ lúc gặp em đến giờ,không phải những đêm cuồng nhiệt bên nhau,cũng không phải những ngày cùng ngắm hoàng hôn hay mặt trời mọc,lại càng không phải những lúc cãi nhau vu vơ,mà chính lúc này mới là lúc mà tôi sung sướng nhất,hạnh phúc nhất.
Chúng tôi chưa hề nói với nhau câu nói đó,một câu ba chữ:”I love You”.Nó tuy đơn giản nhưng chân thành.Không lãng mạn nhưng đầy ấm cúng.Không mang lại cảm giác đầy nhục dục như những lần ân ái nhưng tràn trề tình yêu thương trong sáng.
Mèo con đáng yêu của anh,hãy cùng anh đi tiếp đoạn đường sau này nhé.
Anh yêu em !
…………………………………………� �….
Có giấc mơ nào êm đềm
Khẽ lướt qua làn môi mềm
Lấp lánh như ngàn tia nắng
Sưởi ấm cõi lòng anh
Vẫn biết yêu và mong chờ
Vẫn biết yêu người xa vời
Những khúc ca còn êm ái
Cùng giấc mơ nồng say
Người về đây với anh
Cùng tình yêu khát khao
Hòa mình trong ánh nắng
Vút cao như đàn chim về
Trọn đời vui nhé em
Đùng rời xa giấc mơ
Ngàn vì sao lấp lánh
Sáng soi đôi tình nhân
Mọi sầu đau sẽ qua
Còn lại hai chúng ta
Dòng thời gian dĩ vãng cuốn trôi theo làn mây nào
Mình trong tay nắm tay
Một tình yêu đắm say
Nguyện cầu mong sẽ mãi sánh đôi anh và em
Cùng giấc mơ tuyệt vời!!
…………………………
mục hay: truyen sex|truyen loan luan
truyen nguoi lontruyen sex 2015